Tậu hàng trả góp dễ dãi, hoàng hậu chồng anh Mạnh Quân liên tiếp thay tivi, máy tính bảng, xe máy... Họ không có tích lũy sau hơn chục năm đi làm. Dưới đây là san sẻ của anh Quân, 37 tuổi, hiện sống tại TP HCM.
Hiền thê chồng tôi thu nhập khoảng 25-30 triệu/04 tuần. Chúng tôi có một dãy 10 phòng trọ, được bác mẹ cho để khiến ăn từ khi tôi cưới hiền thê, mỗi tháng chiếm được 15 triệu. Nhì hiền thê chồng tạo dựng một siêu thị chợ nhanh ngay tại nhà, thu lời tầm 10-15 triệu nữa. Trước đó, chúng tôi cùng làm công nhân trong một tổ chức kinh doanh của Đài Loan. Sau khi sinh liền tù tì nhì đứa con, bà xã quyết định nghỉ việc ở nhà để trông con. Tôi làm mướn nhân thêm khoảng 5 năm nữa cũng nghỉ vì chán cảnh chuyển công ti, chán cảnh khiến ca đêm, trái giờ giấc sinh hoạt với cả nhà nên rất phiền toái, khi mà lương chỉ 4-5 triệu/04 tuần.
Chúng tôi thành lập siêu thị vào giữa năm 2013, lúc đó vét hết tiền trong nhà được 50 triệu, vay thêm người quen 100 triệu nữa để nhập hàng về bán. Từ đó tới giờ, cuộc sống cứ tiếp tục, tiền làm cho được bao lăm tiêu hết bấy nhiêu. May mắn là đầu năm nay, chúng tôi đã trả được hết tiền vay khi tạo dựng khu chợ.
Nhà có sẵn, doanh thu gấp đôi những gia đình công nhân sống xung quanh, chỉ nuôi 2 đứa con nhưng trong khoảng hồi kết duyên tới giờ chúng tôi đa số chả thu thập được gì. Thời mới cưới cách thức đây cả chục năm, đương nhiên doanh thu của chúng tôi không cao như bây giờ. Sau đó sinh con, tiêu tốn cả mớ tiền, rồi một số lần đổi việc, thất nghiệp trợ thời thời, cũng không tích lũy được. Dĩ nhiên, kể trong khoảng lúc mừng tuổi siêu thị, cuộc sống bất biến, đi vào quỹ đạo mà tiền cứ đi đâu hết.
Bây chừ, chúng tôi không có một đồng nào để gửi dành dụm, tiền mặt trong nhà thường chỉ tầm 10 triệu, chúng tôi vẫn có những món nợ ốm (không hề tiền hàng) phải thanh toán hàng bốn tuần. Bây giờ, Sài Gòn đang mùa mưa và mùa triều cường cao nhất trong năm, mấy hôm nay, khu nhà trọ của tôi bị ngập mà tôi chưa nhân thức tậu đâu ra tiền để sửa chữa.
Bữa qua, vừa đi đóng tiền trả góp cái tủ lạnh kỳ thứ nhì về, chạm chán cậu bạn học cũ nói chuyện đời chuyện việc, tôi trông thấy một trong những lý do làm chúng tôi không tích lũy được là do bận bịu bẫy của việc tìm hàng trả góp.
Do nhà chúng tôi ở và dãy phòng trọ vẫn bình thường sổ đỏ với phụ thân mẹ, công tác bán tạp hóa chỉ là kinh tế hộ mái nhà, chúng tôi không thể mượn tiền nhà băng, chỉ có thể mượn tiền tài các đơn vị vốn đầu tư (như các công ti bảo hiểm) với lợi nhuận suất cao hơn hẳn ngân hàng. Dường như đó, tiền phòng trọ là đều đặn, nhưng khách thuê trọ đóng lắt nhắt từ ngày 1-15 hàng bốn tuần. Tiền bán hàng cũng toàn món gầy lẻ, nên chúng tôi rất không dễ dàng để tích thành một món lớn. Khi cần tiêu một món gì lớn, chúng tôi đều phải đi mượn, rồi trả dần. Có những việc cần gấp, không thể chờ dành dụm đủ thì phải đi mượn là nhân tố có thể chấp nhận được. Khổ nỗi, đôi lúc đi mua sắm, nhìn những món đồ đẹp lại muốn tìm ngay. Không có tiền sẵn, chúng tôi nghĩ ngay tới sắm trả góp để có thể kiếm được hàng về sớm.
Dễ dãi sắm đồ trả góp, chúng tôi bị nghiện lúc nào không hay. Dù đồ cũ chưa hỏng nhưng chúng tôi vẫn chuẩn bị thay đồ mới. Tính ra trong mấy năm vừa mới đây, hai vợ chồng sắm 2 cái xe tay ga trả góp (xe cũ vẫn để ở nhà, thỉnh thoảng dùng chở hàng), tìm nhị cái máy lạnh, một cái tủ lạnh, một cái máy giặt, mua một cái tivi 50 triệu, một cái 12 triệu và nhàng nhàng mỗi năm thay laptop một lần. Có những 04 tuần, chúng tôi tìm tới 4 món đồ trả góp, tuần nào cũng phải đi trả nợ.
Vì ngay trong khoảng đầu đã nghĩ tới chuyện sắm trả góp nên chúng tôi chỉ tính số tiền mình phải đóng hàng 04 tuần mà ít nhiệt tình đến tổng số tiền. Lúc ngồi nói chuyện với cậu bạn, tôi mới giật mình vì mang tiếng tìm lợi nhuận suất 0 đồng nhưng chúng tôi luôn bị tìm đắt hơn người trả hết một lần, vì còn chịu khoản đóng bảo hiểm cho khoản tiền trả góp. Chưa kể, để được tìm trả góp chúng tôi thường phải đến các trung tâm buôn bán lớn, chi tiêu mặt bằng, nhân viên đắt đỏ đã được chia vào các vật phẩm bán cho khách hàng. Chả hạn cái tivi tôi tậu 12 triệu, bạn tôi tìm ở một khu chợ điện tử giá chỉ 10,7 triệu, dù hai vật phẩm đều được bảo hành từ nhà sản xuất đồng nhất.
Nhận ra duyên do tốn tiền là một chuyện, còn khắc phục lại là chuyện khác. Tôi đã bàn với hiền thê sau đợt này hạn chế giễu hẳn việc tìm trả góp, hoàng hậu ậm ừ nhưng cũng chỉ để đó, có lẽ cô ấy chưa thực thụ trông thấy yếu tố.
Mạnh Quân
Theo thạc sĩ tài chính nhà băng Lê Thị Kim Oanh, tậu hàng trả góp thực ra là một cơ chế vay tiền tài các công ty nguồn đầu tư để trả cho người bán hàng. Khoản mượn này không cần của cải thế chấp nên để được mượn, bạn sẽ buộc phải tậu bảo hiểm cho khoản mượn của mình. Mức tiền mua bảo hiểm thường bằng khoảng 10-20% trị giá khoản vay của bạn. Bởi vậy, dù là vay với lãi suất 0 đồng, bạn vẫn phải trả thêm 10-20% giá trị vật phẩm so với những người trả hết một lần. Để biết chính mình bị tìm đắt hơn bao lăm tiền, bạn nên tính tổng số tiền mình phải trả so với chi phí ban đầu của món hàng. Bà Oanh kiếm được xét, cơ chế sắm trả góp vừa giúp người bán hàng tăng doanh số vừa giúp người tiêu xài được chiếm hữu món hàng khi bản thân mình chưa có đủ tiền. Dĩ nhiên, người tiêu dùng cần tỉnh giấc táo để tránh biến thành "Chúa chổm". Nếu như người vay một lần không trả được nợ, họ sẽ bị đưa tham gia danh sách đen, chắc chắn sau này, không thể sắm được hàng trả góp ở đâu nữa. |
Xem tại: cách xử lý nồi bị cháy đen
0 nhận xét:
Đăng nhận xét