Món tiến thưởng cưới của anh trai và lời nhắn gửi đẫm nước mắt từ mẹ chồng

Tôi vốn là đứa trẻ có tuổi thơ xấu số khi cha mẹ tôi từ trần sớm vì tai nạn, tôi lớn lên nhờ sự chú tâm của anh trai. Dù cuộc sống gian nan, nặng nhọc, nhưng anh trai tôi vẫn nỗ lực để nuôi tôi ăn học đầy đủ.

Sau khi tốt nghiệp cấp 3 dù đỗ Đại học, nhưng tôi vẫn cương quyết đòi theo anh tham gia Nam làm công nhân. Dĩ nhiên, anh khăng khăng bắt tôi học tiếp, anh nói: “Anh không muốn em giống anh, em phải học để đổi đời, anh cũng đã hứa với bác mẹ nuôi em ăn học tới khi em có một việc khiến bất biến rồi”.

Ngày đó, dù lương ba cọc, ba đồng nhưng hàng bốn tuần, anh vẫn gửi tiền đều đặn cho tôi. Vốn thương anh, không muốn anh thấp thỏm phổ quát, nên khi chỗ trọ định hình, tôi đã đi khiến cho thêm để có chút tiền thanh toán học phí.

Tôi đã khóc khi nhận quà cưới của anh trai (Ảnh minh họa).

Và rồi tôi gặp gỡ Tuấn, một chàng trai Hà thành, Tuấn đem lòng yêu tôi, Tuấn cũng không giấu giếm gia cảnh khi nói, Tuấn là con nhà có điều kiện và anh mong sẽ bù đắp cho tôi phần nào tuổi thơ đắng cay.

Không chỉ Tuấn, mà ba má Tuấn cũng đồng ý để chúng tôi yêu nhau. Chính yếu tố đó làm tôi xúc động cực kì, trước đó tôi run sợ họ sẽ phản đối, họ sẽ không chấp nhận mối quan hệ của chúng tôi.

Để tôi yên tâm, mỗi tuần mẹ Tuấn đều bảo anh đưa tôi tới ăn cơm một lần. Cứ thế, tôi từ một cô gái lạ lẫm, hốt nhiên biến thành một người nhà quen trong gia đình anh. Hơn một năm sau đó, chúng tôi làm cho đám cưới, khi đó tôi cũng vừa tốt nghiệp đi khiến cho tại một tổ chức kinh doanh tư nhân.

Ngày cưới, có anh trai tôi, chị dâu, cùng với mấy người họ hàng xa đến tham gia. Nhìn người nào cũng vất vả mà tôi không cầm được nước mắt, bao năm không chạm mặt, anh tôi gầy và già đi gần như.

Khi trao quà cưới, nhà trai trao cho tôi nào là kiềng quà, nhẫn tiến thưởng, bông tai vàng... nhưng anh tôi chẳng có gì ngoài một chỉ quà. Chính nhân tố này, khiến cho một vài quan khách tỏ vẻ kinh ngạc, họ chào xáo bàn tán. Có một bà cô bên mái nhà anh còn cố tình nói to rằng: “Cưới em gái mà chỉ có mỗi chỉ vàng, bèo bọt thế sao?”.

Mẹ chồng tôi thoáng chút bi đát vì lời nói của vị quan khách kia nhưng rồi bà quay sang tôi nhoẻn cười. Sau đó, bà nói: “Tôi xin nói thêm về con dâu bản thân, con dâu tôi vốn có gia cảnh khá khác lạ, nhưng chúng tôi trân trọng yếu tố đó và đây là anh trai của cháu người mà chúng tôi phải nói lời cảm ơn phần lớn”.

Bà nói rồi cầm tay tôi: "Con dâu là món vàng lớn nhất của gia đình chúng tôi".

Khi đó, tôi chỉ biết ôm ấp anh mà khóc. Tôi nói trong nghẹn ngào: “Cảm ơn anh đã hi sinh cả tuổi thanh xuân cho em ăn học, em hẹn sẽ sống tốt, sẽ êm ấm để anh im tâm”.

Dưới khán phòng, dân chúng vỗ tay bởi những dặn dò đẫm nước mắt của mẹ chồng tôi. Và đó cũng chính là một kỷ niệm đáng nhớ nhất mà tôi luôn ghi nhớ trong cuộc đời. Trong giây phút đó, tôi tự hứa sẽ sống tốt với mẹ chồng và mái nhà chồng để không phụ bạc thương cảm ấy.

Eva tám - Tại sao cứ phải lấy chồng?Vì sao cứ phải lấy chồng?Người ta quan điểm, hiện ra khiến con gái thì nhiệm vụ sau cùng khi xong xuôi tuổi xuân chính là mua cho mình một tấm chồng.

Có thể bạn quan tâm: cách cọ nhọ nồi
Chia sẻ với Google Plus

Về Tác Giả

Chuyên Cung Cấp đồ gia dụng nhà bếp, bộ nồi inox giá rẻ, bộ nồi inox cao cấp, bộ nồi inox 304, bộ xoong nồi inox, bộ nồi bếp từ, liên hệ hotline: 0914 81 5511(Ms. Trâm) - 0916 77 4334(Mr. Khương)
    Bình luận Blogger
    Bình luận Facebook

0 nhận xét:

Đăng nhận xét